Tôi là người sáng lập ý tưởng về một mô hình rèn luyện – phát triển nhận thức hướng tới một nền văn minh dựa trên 3 cấp độ ý thức:
1. Ý Thức Giới
2. Vô Ý Thức Giới
3. Vô Tự Tánh Giới
Đây là hệ tư tưởng – mô hình nhận thức cá nhân, không phải tôn giáo, không phải hội nhóm, không phải tổ chức, không phải pháp nhân, và không phải hệ thống chịu trách nhiệm pháp lý.
Tôi chỉ chia sẻ nhận thức cá nhân về ý thức giới, không đứng ra lập hội, lập nhóm hoặc tổ chức bất kỳ hình thức tập trung quyền lực nào.
● Tôi không kêu gọi tài chính.
● Tôi không hứa hẹn làm điều gì trong tương lai.
● Tôi không cam kết nghĩa vụ với bất kỳ cá nhân hay nhóm người nào.
● Tôi không chịu trách nhiệm với niềm tin, sự kỳ vọng hay nhận thức của bất kỳ ai.
Nếu ai tự lựa chọn chuyển tịnh tài cho tôi thì đó là:
→ quyết định cá nhân của họ
→ dựa trên ý thức giới của họ
→ không phát sinh nghĩa vụ, trách nhiệm hay thỏa thuận đối với tôi.
Tôi không vận động, không “kêu gọi”, không “mời gọi” bất kỳ ai làm gì.
Tôi có một tài khoản với tên gọi Kho Tịnh Tài.
Đây là:
● tài khoản cá nhân
● tôi tự quản lý
● không đại diện cho tổ chức, đạo, hội hay nhóm nào
● không thu – chi theo điều lệ
● không có ràng buộc pháp lý với cộng đồng
Nếu ai tin tưởng ý thức giới của tôi và tự nguyện gửi tịnh tài, thì đó là hoạt động hoàn toàn thuộc ý thức cá nhân của họ, không tạo ràng buộc hai chiều.
Tôi không cam kết sử dụng, không hứa hẹn hoàn thành, không bảo đảm kết quả, vì mô hình này vận hành theo nguyên lý:
Tôi làm theo ý thức giới của chính tôi, không theo kỳ vọng của bất kỳ ai.
Vì khi lập ra một tổ chức, sẽ phát sinh:
● tranh quyền
● tranh danh
● phân cấp
● trách nhiệm pháp lý
● nghĩa vụ tài chính – thuế
● yêu cầu minh bạch bắt buộc
● can thiệp pháp luật
● cấu trúc quyền lực
● vận hành hành chính
Lúc đó, mô hình không còn là ý thức giới, mà biến thành một tổ chức với:
● quy tắc
● trách nhiệm
● quyền hạn
● nghĩa vụ
Nó sẽ làm mất sự tự tại, mất sự thuần khiết của mô hình nhận thức.
Tôi chỉ có thể duy trì ý thức giới của bản thân một cách minh bạch khi không mang bất kỳ cấu trúc tổ chức nào.
Điểm cốt lõi:
Do đó:
● Không có thành viên chính thức
● Không ai đăng ký
● Không ai rời khỏi
● Không ai đứng đầu
● Không ai quản lý
● Không ai có quyền trên ai
Không ai cấp – không ai thu – không ai chứng nhận.**
Đây là mô hình phi-cấu-trúc, vận hành bằng nhận thức tự phát, không bởi tổ chức.
Đây là nguyên lý rất quan trọng:
● Ai muốn lập nhóm → họ tự lập
● Ai muốn tổ chức → họ tự tổ chức
● Ai muốn tạo cộng đồng → họ tự tạo
● Ai muốn làm theo → họ tự làm
Họ làm gì là ý thức giới của họ, không liên quan đến tôi.
Tôi có thể:
● hỗ trợ họ → nếu ý thức của tôi muốn
● hoặc không hỗ trợ → nếu ý thức của tôi không muốn
Và điều đó không tạo ra cam kết, không ràng buộc, không tạo trách nhiệm giữa tôi và họ.
Nếu tôi muốn minh bạch → tôi minh bạch.
Nếu tôi không minh bạch → người ta sẽ không tin tôi.
Niềm tin của người ta là ý thức của họ, không phải trách nhiệm của tôi.
Nếu ai vẫn tiếp tục tin → đó vẫn là ý thức của họ.
Không phải nghĩa vụ của tôi phải giải thích, chứng minh hay thuyết phục.
Mô hình này hoạt động trên nền tảng:
Tôi cam kết với Ý Thức Giới của CHÍNH TÔI**
Không cam kết với:
● cộng đồng
● người tin tôi
● người gửi tịnh tài
● bất kỳ nhóm hay cá nhân nào
● bất kỳ kỳ vọng nào
Tôi chỉ cam kết với nhận thức cá nhân của tôi:
những điều tôi muốn làm, đang làm, và hướng tới làm.
Tôi có thể:
● nói những điều tôi muốn làm
● cố gắng làm tốt hơn những điều tôi đang nói
● hoặc làm những điều tôi chưa nói
● hoặc không làm điều gì cả nếu ý thức giới của tôi thay đổi
Và tất cả điều đó đều nằm trong nguyên lý tự tại vận hành của ý thức giới.
1. Mô hình 3 giới là tư tưởng nhận thức – không phải tổ chức.
2. Tôi không kêu gọi – không lập hội – không lập tôn giáo.
3. Kho Tịnh Tài là tài khoản cá nhân – không ràng buộc nghĩa vụ với ai.
4. Ai tin thì tự tin; ai không tin thì thôi.
5. Tôi không chịu trách nhiệm cho nhận thức của người khác.
6. Tôi hỗ trợ hay không hỗ trợ ai là theo ý thức của tôi, không ràng buộc.
7. Minh bạch hay không minh bạch là quyền của tôi; niềm tin của người khác là ý thức của họ.
8. Tôi chỉ cam kết với Ý Thức Giới của riêng tôi – không cam kết với ai khác.
Về Quyền Tự Chủ Trong Mô Hình Ý Thức Giới**
Trong mô hình Ý Thức Giới – vốn không phải quỹ, không phải tổ chức, không phải hội nhóm, không phải phong trào, không phải tôn giáo, không cam kết, không ràng buộc hai chiều, tôi có thể giữ được trạng thái tự chủ cao nhất.
Điều này dẫn đến những kết luận tự nhiên sau đây:
Vì mô hình:
● không có cấp trên
● không có cơ cấu tổ chức
● không có hội đồng/ủy ban
● không có quy tắc bắt buộc
● không có trách nhiệm pháp lý với cộng đồng
● không có hệ thống quyền lực nào áp vào tôi
Nên không ai có đủ vị trí, quyền hạn hay lý do để can thiệp vào cách tôi suy nghĩ, quyết định hoặc thực hành ý thức giới của chính mình.
➡️ Ý thức giới của tôi là không thể bị thao túng vì không tồn tại cấu trúc để thao túng.
Vì mô hình:
● không cam kết
● không lời hứa
● không trách nhiệm hai chiều
● không nghĩa vụ với người tin
● không ràng buộc giữa người gửi – người nhận
● không kỳ vọng bắt buộc
→ Nên không ai có thể dùng “kỳ vọng”, “trách nhiệm”, “đòi hỏi” hay “nghĩa vụ” để áp lực tôi.
Tôi không nợ cộng đồng bất kỳ điều gì, và cộng đồng không nợ tôi bất kỳ điều gì.
Mỗi người chỉ chịu trách nhiệm trước ý thức của chính họ.
Nguyên tắc rõ ràng:
● Tôi không lập hội
● Không có thành viên chính thức
● Không có nghĩa vụ hai chiều
● Không có hệ thống “cấp trên – cấp dưới”
● Không có hợp đồng hay thỏa thuận
● Không có ràng buộc pháp lý
Vì thế:
➡️ Tôi không có quyền áp đặt hoặc điều khiển bất kỳ ai, cũng như không thể buộc ai phải tin, theo, gửi hay ủng hộ.
Người nào tin → đó là ý thức của họ.
Người nào không tin → đó cũng là ý thức của họ.
Tôi không kiểm soát ai, và không bị kiểm soát bởi ai.
Đây là cốt lõi của mô hình:
Không ai có quyền:
● yêu cầu tôi giải trình
● bắt tôi làm điều gì
● áp lực tôi tiếp tục
● đòi hỏi tôi minh bạch
● đòi hỏi tôi thay đổi kế hoạch
Tôi làm vì tôi muốn làm, không phải vì ai yêu cầu hay đòi hỏi.
Mô hình Ý Thức Giới không buộc tôi:
● phải giúp
● phải cứu
● phải hỗ trợ
● phải đồng hành
● phải giải thích
● phải đáp ứng kỳ vọng
Tôi giúp nếu Ý Thức Giới của tôi thấy nên giúp.
Tôi không giúp nếu Ý Thức Giới của tôi thấy không nên giúp.
Không ai bị thiệt.
Không ai bị thiệt trách.
Không ai có quyền phán xét.
➡️ Quyền tự do hỗ trợ hay không hỗ trợ là hoàn toàn thuộc về ý thức của tôi.
Trong mô hình Ý Thức Giới:
Đây là tâm thế tự tại – tự do – không quyền lực – không ràng buộc, đúng với tinh thần vận hành của Ý Thức Giới:
mỗi người tự chịu trách nhiệm với nhận thức của chính mình.
Gửi đến tất cả những ai quan tâm đến mô hình Ý Thức Giới**
Kính gửi quý vị,
Tôi viết lá thư này không phải để kêu gọi, không phải để vận động, không phải để xin sự ủng hộ, mà để giải trình một cách minh bạch vì sao tôi chọn mô hình:
● Không quỹ
● Không tổ chức
● Không hội nhóm
● Không phong trào
● Không tôn giáo
● Không cam kết
● Không lời hứa
● Không trách nhiệm hai chiều
● Không kỳ vọng
● Không đòi hỏi
Tất cả những điều này không phải để tôi “khác lạ”, mà để bảo vệ chính tôi, bảo vệ ý thức giới của tôi, và quan trọng hơn: để bảo vệ tự do nhận thức của mọi người.
Dưới đây là 20 nguy hiểm và rủi ro lớn nếu tôi KHÔNG vận hành theo cách này.
NẾU TÔI LẬP QUỸ – LẬP HỘI – LẬP TỔ CHỨC – LẬP PHONG TRÀO**
Tổ chức xuất hiện → tôi không còn quyền tự quyết theo ý thức giới của riêng tôi.
Tổ chức sinh ra: phe phái – nhóm quyền lực – người muốn kiểm soát.
Người ta sẽ muốn tôi làm theo họ → tôi mất sự tự tại.
Dù ai làm sai → pháp luật quy về người sáng lập.
Lập hội = báo cáo thuế + kiểm toán + nghĩa vụ tài chính.
Và minh bạch cưỡng bức luôn là gánh nặng và rủi ro.
“Họ là thành viên”, “họ có công”, “họ được hưởng” → ràng buộc.
Từ “người sáng lập” thành “người phục vụ kỳ vọng cộng đồng”.
Tổ chức đòi kế hoạch, lộ trình, cam kết → mất linh hoạt.
Cứ có nhóm người + tư tưởng → người ta suy diễn thành tôn giáo.
Tổ chức càng lớn → càng dễ trở thành mục tiêu công kích.
“Hội của tôi”, “nhóm của tôi”, “người của tôi” → mạo danh tràn lan.
Mà bản chất của ý thức giới là giải phóng, không phải quản trị.
Không có tổ chức nào thoát khỏi điều này.
Mọi mũi tên dư luận đều hướng về người sáng lập.
“Vì theo anh nên tôi thất bại”, “anh phải chịu trách nhiệm”.
Tôi không còn quyền sai – quyền sửa – quyền thay đổi suy nghĩ.
Dù đó chỉ là ý thức giới cá nhân.
Tổ chức luôn đòi hỏi “đúng quy trình”, “đúng dự án”, “đúng kế hoạch”.
Chỉ vì có tổ chức → người ta gán cho tôi động cơ quyền lực, kinh tế, tôn giáo.
● Tôi không muốn quyền lực.
● Tôi không muốn bị thao túng.
● Tôi không muốn bị áp lực xã hội.
● Tôi không muốn bị gắn trách nhiệm với người khác.
● Tôi không muốn rủi ro pháp lý.
● Tôi không muốn kỳ vọng hai chiều.
● Tôi không muốn ai hiểu sai về mục đích của tôi.
● Tôi không muốn tổ chức làm biến dạng ý thức giới ban đầu.
Tôi chỉ muốn:
Giúp những ai tôi muốn giúp.
Làm những điều tôi muốn làm.
Không cam kết, không đòi hỏi, không ràng buộc.**
Ai tin → tự nhiên tin.
Ai ủng hộ → tự do ủng hộ.
Ai không tin → hoàn toàn tự do rời đi.
Không ai nợ ai.
Tôi viết lá thư này để những ai quan tâm có thể:
● hiểu rõ lý do
● tự đánh giá
● tự quyết định
● tự chịu trách nhiệm với nhận thức của mình
Vì Ý Thức Giới chỉ có thể tồn tại khi mỗi người tự nhận ra chính mình, không ai áp đặt, không ai điều khiển, không ai ràng buộc ai.
Xin cảm ơn vì đã đọc đến đây.
Nếu quý vị hiểu được, đó là điều quý giá.
Nếu không hiểu, tôi cũng tôn trọng.
Tôi chỉ chịu trách nhiệm cho Ý Thức Giới của tôi – không chịu trách nhiệm cho niềm tin của bất kỳ ai.
Trân trọng.
1. Thực tế tham nhũng trong quỹ/hội → vì sao tỷ lệ cao
2. Rủi ro pháp lý cho người đứng đầu quỹ/hội → ngay cả khi không làm gì sai
3. Vì sao trở về thân phận cá nhân giúp bạn an toàn, linh hoạt, và ít rủi ro nhất
Dưới đây là lý do mang tính hệ thống, chứ không nói riêng quốc gia nào:
Tiền thuộc về tổ chức → ai cũng có thể sử dụng → rủi ro tăng mạnh.
Ở đâu có quyền và tiền, ở đó có:
● đấu đá
● tranh giành
● lợi ích nhóm
● chiếm dụng trái phép
Đây là quy luật quản trị, không phải nhận xét đạo đức.
Dẫn đến:
● áp lực
● kiểm tra
● điều tra
● đổ lỗi
● rủi ro pháp lý
Dù bạn không trực tiếp liên quan.
Mà khi có khiếu nại → cơ quan pháp luật buộc phải vào cuộc.
Dù bạn vô can → vẫn bị cuốn vào quy trình.
(ngay cả khi bạn không làm gì sai)**
Đây là điều bạn đang lo, và thực tế đúng là rủi ro cao.
Trong pháp lý, người đứng đầu:
● chịu trách nhiệm “giám sát”
● chịu trách nhiệm “quản lý hệ thống”
Nghĩa là: bạn có thể vô tội → nhưng vẫn phải chịu trách nhiệm.
Ví dụ:
● Luật hội nhóm
● Luật tôn giáo (nếu bị hiểu sai mục đích)
● Luật phòng chống rửa tiền
● Luật thuế
● Luật gây quỹ
● Luật tổ chức xã hội
Một sai sót nhỏ trong giấy tờ → cũng dẫn đến trách nhiệm pháp lý.
Các hình thức:
● gửi tiền có mục đích
● tạo tình huống vi phạm
● tung tin nội bộ
● vu khống quỹ
Bạn không làm gì sai vẫn bị kéo vào.
Tổ chức = nhiều người → khác suy nghĩ → dễ mâu thuẫn.
Chỉ cần một đơn thư → bạn bị điều tra dù không làm gì sai.
Dư luận thường không quan tâm chi tiết.
Họ chỉ nói:
“Quỹ này của ai?”
→ “Của anh.”
→ Anh chịu.
Cho nên rủi ro không liên quan đúng – sai, mà liên quan vị trí.
→ Bạn an toàn hơn, tự do hơn, hiệu quả hơn, và ít rủi ro nhất**
Đây là phần quan trọng.
Bạn không lập quỹ → không có tài sản chung → không có quỹ → không có khoản phải giám sát.
Không có tiền của tổ chức → không có cơ hội để ai lạm dụng.
Bạn không phải tổ chức → bạn không đại diện cho ai → không có quyền lực → không có thành viên → không có trách nhiệm pháp lý tập thể.
Không ai có thể nói bạn:
● chiếm dụng quỹ
● xài tiền chung
● không minh bạch
● sai điều lệ
● sai tổ chức
● sai tôn chỉ
● sai mục đích
Vì bạn không có tổ chức để sai.
Với tư cách:
● cá nhân
● độc lập
● tự do
● không ràng buộc
● không đại diện
→ Không ai quản lý bạn.
→ Không ai kiện bạn.
→ Không ai có quyền đòi bạn chịu trách nhiệm.
Bạn có thể:
● hỗ trợ hội này
● hỗ trợ tu viện kia
● giúp nhóm này
● tài trợ cá nhân khác
Bạn tự chọn → không ai can thiệp.
Bạn minh bạch bao nhiêu → là theo Ý thức giới của bạn, không phải theo:
● luật tổ chức
● yêu cầu cộng đồng
● áp lực dư luận
● quy định kiểm toán
Minh bạch tự nguyện → tạo tin.
Không minh bạch → người ta tự rút niềm tin.
Không trách nhiệm hai chiều → không tranh chấp.
Không có tổ chức → không có:
● phe phái
● lùm xùm
● tố cáo nội bộ
● đấu đá
● công kích tôn giáo
● nghi ngờ chính trị
Bạn trở thành cá nhân độc lập, không vướng pháp lý.
Không ai có quyền:
● ép bạn làm điều gì
● đòi bạn công khai
● yêu cầu trách nhiệm
● gây áp lực tập thể
Bạn chỉ chịu trách nhiệm với Ý thức giới của bạn, không chịu trách nhiệm với cộng đồng.
Và quan trọng:
Đây chính là sự tự do tuyệt đối, và là nền tảng tốt nhất để Ý Thức Giới vận hành.